Chiều Thu Tím

Chiều thu tím tựa mình nghiêng vách đá
Mắt dõi xa nhìn biển lớn mênh mông
Mơ tới lúc xưa môi thắm nụ hôn nồng
Lòng chấp chới nghe tim mình dậy sóng

Duong nguyen

Bởi Tại

ụ án xem như thế đã rồi
Mười lăm tháng nọ tạm giam thôi
Điều hành trái luật sai còn chạy
Chỉ đạo linh tinh đúng tội ngồi
Trắng bạch tâm can người cải hối
Đen thui trí não tớ đem bôi
Làm quan khó tránh điều sai quấy
Bởi nội quy kia hoạch định tồi

Duong nguyen

Tai Ương

TAI ƯƠNG
Em là Chu Ngọc Quang Vinh
Nghe em phát biểu thất kinh rụng rời
Ngày em sinh ra trên đời
Đất nước độc lập sáng ngời tự do
Cơm canh ấm cật em no
Áo quần em mặc thẳng ro nếp là
Toàn dân theo Đảng trên đà
Chung tay xây dựng nước nhà khang trang
Nghe tin em đạt giải vàng
Vòng hoa nguyệt quế đỉnh làng Pia ( Đường lên đỉnh OLympia )
Nức lòng cô bác gần xa
Thỏa lòng mong đợi mẹ cha tháng ngày
Vinh quang tột đỉnh em say ?
Kiến thức học tập tháng ngày khổ công
Nhân tài đất nước đợi mong
Ngỡ đóa hoa thắm vừa hồng vừa chuyên
Nào đâu em lại thốt lên
Bao lời bạc bẽo bỏ quên chính mình
Nguồn gốc dân tộc Quang Vinh
Xương rơi máu đổ mới thành hôm nay
Lời em xót dạ buồn thay
Xóa nhòa lịch sử công dày Đảng ta
Nền giáo dục của nước nhà
Em đem phỉ báng gạt ra ngoài rìa
Nhất lời hết mực em chê
Tư tưởng bái ngoại quyết thề em theo
Lời em sao quá bọt bèo
Phản bội lý tưởng em đeo gót người
Nghe sao xót quá em ơi
Trách em thì một trách người đến trăm
Kia nền giáo dục ai chăm
Tương lai đất nước giao nhằm tay ai ?
Mầm non bồi đắp nhân tài
Phải chăm uốn nắn để không sai đường
Mấy lời nhắn gửi thân thương
Nhân tài hữu ích vừa hường vừa chuyên
Bảng vàng em giật ghi tên
Nhưng mà đạo đức em quên luyện rèn
Thành tích học tập bao phen
Chỉ trong chốc lát em đem đáy hồ
Bởi lời phát biểu ngây ngô
Nhận thức ấu trĩ hồ đồ bước qua
Càng ngẫm nghĩ càng xót xa
Nhân tài vô dụng thật là tai ương.
D.N.04.9.2024

Duong nguyen

Nhap

Con tằm chậm rãi nhả buông tơ
Mấy bợm rai rai ngó thẩn thờ
bốc chảo rim vàng hoàn món nhậu
Ôm bàn rót riệu tửu thành thơ
Ông già đỏ mặt mong sang lượt
Lão trẻ vàng da đợi ngóng chờ
Mghiện ngập lờ đờ xa lý trí
Người còn trí mất tỉnh như mơ

Duong nguyen

Chửi Hackay

Tụi hắc cây này quá nhiễu nhương
Xưng danh mạo ảnh đủ muôn đường
Lừa người đặt vẽ căng thành tóp
Gạt tớ quay chà đẹp hóa cương
Quỷ giữ sinh bầy đồ nghiệp chướng
Thần ôm đẻ lũ vật dân tường
Tâm cùn phát bệnh tòi trơ trẽn
Trí mọn ung đầu thú bất lương.

Duong nguyen

Riêng Rẽ

nhiễu sự thời này chẳng giản đơn
Thằng ăn ngập mặt lại hay hờn
Vàng đưa bổ túi ông cười giỡn
Của đút ngay mồm lão hết cơn
Bởi vậy khôn lường lòng các chú
Cho nên khó hiểu tiếng ve vờn
Trăm năm một lối mình riêng rẽ
Tốt gỗ hơn là đậm nước sơn.

Duong nguyen

Họp Mặt Đầu Xuân

Đầu xuân lễ hội ở thi đường
Bạn hữu xa về nhập tứ phương
Cứ bốn lưu hình xinh lộng lẫy
Nhà cô đặt ảnh đẹp khiêm nhường
Huynh đài hớn hở bình thơ phú
Tỷ muội vui cùng luận mấy chương
Ngoái cổ quay lung giờ giã biệt
Chia tay ý ngỏ dạ chưa tường.

Duong nguyen

Hội Thi

Hậu mở thi người chốn ngọ MÔN
Lê thân thiếu vải miệng la ỒN
Con hàu thoả vết nhơ trên MẶT
Lão tướng phê tình sạch dưới TRÔN
Kẻ dũng phơi mình quân bá ĐẠO
Dân binh xóa ảnh lũ vô HỒN
Ngàn năm đá dựng bia còn đó
Kết tội lưu hình đứa giả khôn.

Duong nguyen

Khai Trường

Trí tuệ chăm lo để góp phần
Thêm nhiều ý nguyện của nhân dân
Quần thần hiến kế im nào hỏi
Tướng lĩnh bày mưu nỏi chả cần
Cải chữ cô hồn ôm bạc vạn
Thay hình các đảng bớt trăm phân
Sân trường trống điểm ngày khai hội
Phượng rợp trời hoa thắm bội lần.

Duong nguyen

Thành Cụ

Âm thầm lặng lẽ vụt trôi đâu
Mới bữa mà nay bạc cả đầu
Sức khỏe hao mòn theo tháng hạn
Tinh thần cạn kiệt nối đêm ngâu
Xưa người bốn chục già xưng chú
Trước bạn năm lăm bác gọi sầu
lứa tuổi nên ông thành cụ hết
xa vời ký ức khỏa chìm sâu

Duong nguyen